Wednesday, 15 October 2008

Hongkong chơi vơi thực & ảo

Nhiều năm trước, một người bạn tặng cho tôi bức tranh phiên bản có vẽ một con thuyền độc mộc với cánh buồm no căng gió màu sắc sặc sỡ. Trong bức họa này, con thuyền từ vịnh đang hối hả lướt sóng ra khơi, để lại trên bến cảng đám người bận những chiếc xà-rông vàng ươm. “Ông bác đi Hongkong về cho đấy” - cậu bạn hớn hở khoe. Và thời gian qua đi, bức tranh cũng đã mất, nhưng đôi lúc trong cuộc đời vội vã, tôi cứ mường tượng cái ngày mình được sờ vào cánh buồm ở phía trước mui thuyền…

1. Cũng như cái ngày còn tròn mắt, mân mê bức vẽ đó, trong người tôi vẫn giữ nguyên cảm giác chơi vơi thực và ảo khi chiếc máy bay từ hướng biển đáp xuống sân bay quốc tế mới của Hongkong ở Chek Lap Kok. Điều đập vào mắt trước tiên là so với Tân Sơn Nhất, sân bay này – kết quả của một dự án lấn biển khổng lồ được nối với trung tâm Hongkong bằng 3 cây cầu thuộc loại lớn và hiện đại nhất thế giới – nói không ngoa là đi trước cả thế kỷ từ quy mô, cách thiết kế, tầm nhìn… đến sự tính toán đậm chất “phong thủy”, tạo cho du khách cảm giác được hòa mình vào thiên nhiên, được tắm trong thứ ánh sáng mờ đục của buổi ban mai.


Ngoài ra, với hơn 100 cổng lên xuống máy bay cùng hằng hà vô số các cửa hàng, siêu thị chật ních hàng hiệu…, nó thật giống một thành phố bên trong thành phố, khiến ai cũng phải trầm trồ công nhận rằng cái tố chất “hoành tráng” và “to hơn, cao hơn, xa hơn” khi bắt tay thực hiện bất cứ dự án nào quả đã ngấm sâu trong máu người Trung Hoa từ bao đời nay.



<

No comments: